Virtual Catholic Library

Thursday, May 19, 2011

Vị Mục Tử nhân lành

Chúa Nhật Thứ 4 Phục Sinh.

1 "Thật, tôi bảo thật các ông: Ai không đi qua cửa mà vào ràn chiên, nhưng trèo qua lối khác mà vào, người ấy là kẻ trộm, kẻ cướp.2 Còn ai đi qua cửa mà vào, người ấy là mục tử.3 Người giữ cửa mở cho anh ta vào, và chiên nghe tiếng của anh; anh gọi tên từng con, rồi dẫn chúng ra.4 Khi đã cho chiên ra hết, anh ta đi trước và chiên đi theo sau, vì chúng nhận biết tiếng của anh.5 Chúng sẽ không theo người lạ, nhưng sẽ chạy trốn, vì chúng không nhận biết tiếng người lạ."6 Đức Giê-su kể cho họ nghe dụ ngôn đó. Nhưng họ không hiểu những điều Người nói với họ.
7 Vậy, Đức Giê-su lại nói: "Thật, tôi bảo thật các ông: Tôi là cửa cho chiên ra vào.8 Mọi kẻ đến trước tôi đều là trộm cướp; nhưng chiên đã không nghe họ.9 Tôi là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu. Người ấy sẽ ra vào và gặp được đồng cỏ.10 Kẻ trộm chỉ đến để ăn trộm, giết hại và phá huỷ. Phần tôi, tôi đến để cho chiên được sống và sống dồi dào.


Lời cầu nguyện mở đầu:
Lậy Chúa Giêsu, Con cảm tạ Chúa vì đã đến thế gian để chia sẻ thân phận làm người yếu hèn và làm chứng cho sự thật và gánh lấy tội lỗi yếu hèn của con người và ban cho ban chúng con được làm con cái Chúa. Ôi tình yêu của Ngài thật vĩ đại, mênh mông và cao vời. Hiện thân từ trời cao và từ bỏ tất cả chỉ vì trữ 'Yêu'. Cho dù Ngài biết rằng đây là một cái giá quá đắt để có được nó. Những Ngài đã trinh phục được nó khi Ngài noi: "it finished, mọi sự đã hoàn tất." Từ sâu thẳm trong tâm hồn chúng con xin cảm tạ Ngài luôn mãi.

Chúa Giêsu biết rõ tôi và bạn.

"Anh gọi tên từng con, rồi dẫn chúng ra." (Gioan 10:3) Đối với người Do Thái, khi gọi đích danh tên một người nào đó là anh ta đã hiểu rõ từ tận đáy lòng của người đó. Vì vậy đối với họ, tên đồng nghĩ với chính bản thân anh ta là; mặc dầu, sự hiện hữu của chúng ta ở trên đời này là kết của tình yêu giữa cha mẹ chúng ta, Nhưng linh hồn của chúng ta là trực tiếp được sáng tạo và luôn hướng về đấng tạo hoá là Thiên Chúa. Thiên Chúa biết mỗi người trong chúng ta. Người biết không chỉ là những cái tên, nhưng Người biết cả sự suy nghĩ, linh cảm, giấc mơ, và sự sợ hãi và Người cũng hiểu rõ từ tận đáy thẳm sâu trong lòng mỗi người chúng ta. Sự rõ ràng này sẽ trở nên như một nguồi bình an vĩ đại và tự tin trong những lời cầu nguyện của tôi. Quả thực Thiên Chúa biết rõ những dự định của tôi. Nhưng với ngôn ngữ, kiến thức và giới hạn của tôi không thể diễn tả hết được tình yêu của Ngài yêu tôi. Người đã yêu và đã hiến mạng sống mình tới giọt máu cuối cùng vì tôi và cho tôi.
2. Chúa Giêsu yêu tôi: 
Bằng chứng là; xuyên suốt câu truyện về sự giáng trần của Chúa. Chúa Giêsu đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang (He emptied Himself...) hạ mình vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết vì yêu thương tôi. Chúa Giêsu đã đổ máu đào của Ngài trên thập giá chỉ vì yêu tôi. Tình yêu của Chúa cho tôi là vậy đó. Ngài không đòi hỏi và ép buộc tôi phải trở nên như Ngài. Nhưng Người đòi hỏi tôi phải trở nên can đảm để làm chứng cho tình yêu của Người trong thế giới ngày này.
 Để diễn tả một tình yêu hoàn toàn và tự nguyện của Chúa Giêsu cho chúng ta Thánh PhaoLô đã miêu tả trong thư gửi tín hữu Philiphê như sau:
" Đức Giê-su Ki-tô
vốn dĩ là Thiên Chúa
mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì
địa vị ngang hàng với Thiên Chúa,

nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang
mặc lấy thân nô lệ,
trở nên giống phàm nhân
sống như người trần thế.
Người lại còn hạ mình,
vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết,
chết trên cây thập tự.
 Chính vì thế, Thiên Chúa đã siêu tôn Người
và tặng ban danh hiệu
trổi vượt trên muôn ngàn danh hiệu.
Như vậy, khi vừa nghe danh thánh Giê-su,
cả trên trời dưới đất
và trong nơi âm phủ,
muôn vật phải bái quỳ;
 và để tôn vinh Thiên Chúa Cha,
mọi loài phải mở miệng tuyên xưng rằng:
"Đức Giê-su Ki-tô là Chúa
"." (Pl 6:6-11)


Những lời cầu nguyện cuối:

Lậy Chúa Giêsu con cảm tạ Chúa vì đã giúp và nhắc nhở con để nhận ra và hiểu  biết được sự hy sinh và tình yêu của Ngài đã dành cho con. Xin giúp con bước theo con đường ngài đã đi mà không đắn đo lo sợ gì trong cuộc sống, hiện tại và tương lai. Và hơn nữa là xin cho con biết từ bỏ chính mình để phục vụ anh em một cách vô vị lợi và mưu ích cho tất cả các linh hồn, như Ngài đã tin tưởng và giao phó chúng cho con. Amen.

05/20/2011
Author: Dong Chau Tran
 

No comments:

Post a Comment