Chúa Cha và người Con (Lc 10: 21 -22 )
25 Vào lúc ấy, Đức Giê-su cất tiếng nói:
"Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không
cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những
người bé mọn.26 Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.27 "Cha tôi đã giao
phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết rõ người Con, trừ Chúa Cha; cũng như không
ai biết rõ Chúa Cha, trừ người Con và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho.28
"Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ
cho nghỉ ngơi bồi dưỡng.29 Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi,
vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi
dưỡng.30 Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng."
Bài Phúc Âm của Chúa Nhật thứ
14 thường niêm năm A hôm nay nhắc nhở chúng ta về hai nhân đức rất quan trọng trong đời sống xã hội
ngày nay đó là: Hiền lành- khiêm nhường.
Tại sao tôi lại nói chúng là 2 nhân đức quan trọng, xin mời bạn chúng ta cùng
nhau tìm hiểu:
1.
Hiền lành: Trong tập "Những ngụ ngôn của Ê-xốp"có một câu chuyện ngụ ngôn kể về cuộc tranh cãi giữa Mặt Trời và Gió. Hai nguồn năng lượng này cãi nhau xem ai mạnh hơn ai. Hôm đó, có một người mặc áo choàng đi trên con đường vắng. Mặt trời nói với gió: Ai làm cho người ấy cởi bỏ chiếc áo choàng mau hơn thì sẽ thắng cuộc. Gió đồng ý và ra tay trước. Gió càng thổi thì người kia lại càng giữ chặt lấy chiếc áo. Cuối cùng gió kiệt sức và đành chịu thua. Lúc đó mặt trời mới ra tay. Bác ta toả xuống những tia nắng khiến người kia cảm thấy nóng bức. Và chỉ trong giây lát người ấy phải cởi áo ra.
Tác giả (E-xốp) của câu chuyện
trên đã bàn luận như sau: Bạn có thể thành công hay thất bại đều nhờ vào sự hiền
lành dễ thương hơn là nhờ bạo lực.
Trong Kinh Thánh Cựu - Tân Ước
đã phác họa lên những ý nghĩa khác nhau về nhân đức Hiền Lành như:
Thánh Vịnh. 35 - 20 Viết: “Vì
chúng chẳng nói đến hoà bình, lại vu cáo những kẻ hiền lành trong xứ sở.” Huấn
Ca.10 -14: Đức Chúa hạ bệ những ai quyền thế, và đặt kẻ hiền lành ngồi lên
thay. Giêrêmia .11 -19 Phần con, con khác nào con chiên hiền lành bị đem đi làm
thịt, con đâu biết chúng đang mưu tính hại con. Chúng bảo nhau: "Cây đương
sức, nào ta chặt nó đi, loại nó ra khỏi đất dành cho kẻ sống, để không còn ai
nhớ đến tên tuổi nó nữa! "
Mát-thêu. 5 – 4 Phúc thay ai hiền lành, vì họ
sẽ được Đất Hứa làm gia nghiệp. Thư Êphêsô. 4 -2 Anh em hãy ăn ở thật khiêm tốn,
hiền từ và nhẫn nại; hãy lấy tình bác ái mà chịu đựng lẫn nhau.
Trong xã hội thì sao? mỗi người được sinh ra trên thế gian này đều
được kêu gọi để sống cho nhau và sống cho người khác và sẵn sang hy sinh tính mạnh
của mình vì tha nhân nếu cần thiết. Hơn nữa, không ai có thể đấm ngực tự đại rằng:
Tôi không cần đến bạn, hay bất cứ ai trong đời tôi…và vì vậy họ có thể tự cho mình
một cái quyền vượt trên người khác và sống cách ly và sa cách người khác. Nhưng
họ đâu biết rằng rồi cũng có lúc họ cần đến bạn bè hay ngừơi thân…Chính Chúa Giêsu
trong xứ mệnh rao giảng của Ngài trong suốt 3 năm cho người Do Thái cũng đã không
ngừng kêu gọi họ hãy sống hiền lành và khiêm nhường trong lòng hơn nữa Ngài còn
nói: hãy yêu thương nhau như chính Thầy đã yêu thương anh em, để mọi người nhận
biết anh em là môn đệ của Thầy. Trên bao giờ hết trong xã hội hiện nay sự hiền
lành sẽ là rất cần để tạo cho gia đình và xã hội một bầu khí hòa thuận và êm ấm,
yêu thương và đầy tình anh em.
Thử hỏi trong mỗi cặp vợ chồng
rằng trong suốt cuộc đời sống chung với nhau đã không từng có những lời lẽ nặng
nhẹ hay dơ cẳng chân hạ khủy tay với nhau? Tôi tin rằng không có, mà giả sử có đi
nữa thì cũng rất hiếm. Chính sự nhân đức hịền lành sẽ bắc được một nhịp cầu cảm
thông và trên hết sẽ tạo được những mối liên hệ mật thiết và tốt đẹp trong cuộc
sống vợ chồng với nhau, bởi vì:
“Chồng giận thì vợ bớt lời,
Cơm sôi nhỏ lửa, chẳng đời
nào khê.”“Già néo thì đứt giây.”
“Bên thẳng thì bên phải
chùng,
Cả hai đều thẳng, thì cùng đứt
dây.”
Kinh nghiệm về cuộc sống của
mỗi chúng ta và nội dung của câu truyện ở trên đã một phần phác họa lên hai hình
ảnh của Gió và Mặt Trời. Gió đã nóng giận muốn giành lấy thắng cho riêng mình và
đã ra tay trước, nhưng sự nóng giận của Gió đã làm cho đối phương của mình càng
chủ động về phân mình và luôn giữ chặt lấy áo của mình nơi anh. Và như một kết
quả là Gió đã nản chí và thua cuộc. Con Mặt Trời thì? anh điềm tĩnh và thực hiện
những điều mình toan tính và suy nghĩ đúng đắn rồi mới đi đến quyết định… và như
một kết quả tất yếu chỉ trong giây lát Mặt trời đã thu phục được người đối phương
của mình. Bởi đó, người đời thường bảo: “Giận quá thì mất khôn.” Do vậy, chúng
ta cùng cầu xin Chúa sẽ luôn luôn tuôn đổ xuống trên mỗi người trong chúng ta
những ơn lành cần thiết. Để chính những ơn lành đó sẽ là lợi khí giúp chúng ta
chiến thắng trong cuộc sống nơi gia đình và xã hội.
Tác giả: Trần Châu Đông
No comments:
Post a Comment